Câu chuyện con gà và mảnh đất: Hành trình tìm kiếm thức ăn
Bạn đã bao giờ cảm thấy mình đang cố gắng thật nhiều trong công việc, nhưng kết quả nhận lại lại không xứng đáng? Giống như một chú gà đang mổ mãi trên mảnh đất cằn cỗi, mong tìm được chút thức ăn ít ỏi...
Trong một khu vườn nhỏ giữa ngọn đồi đầy nắng, có những chú gà cần mẫn mỗi ngày. Mỗi sáng, chúng dậy sớm, cần cù bới đất, mổ từng hạt sỏi, hy vọng tìm được một con sâu, một hạt ngô, hay chút gì đó có thể lót dạ. Đó là hành trình sinh tồn rất đỗi quen thuộc – nhưng nếu nhìn sâu hơn, nó lại giống hệt hành trình đi làm của chúng ta, những người lớn lặng lẽ bước trên con đường mưu sinh.
Chúng ta – những chú gà cần mẫn, ngày ngày dậy sớm, chen chúc trên những chuyến xe buýt, ngồi sau tay lái giữa dòng xe ken đặc. Chúng ta đến một nơi gọi là “công ty” – nơi hứa hẹn cơ hội, thu nhập và cả ước mơ. Ở đó, mỗi người là một chú gà đang bới đất. Có người may mắn, mảnh đất tơi xốp, mổ nhẹ đã có hạt cơm. Có người khác – đất đầy đá sỏi, bới hoài cũng chỉ thấy bụi bay.
Mảnh đất ấy – chính là môi trường làm việc. Là công ty mà bạn đang cống hiến mỗi ngày.
Có những mảnh đất màu mỡ, người lãnh đạo biết gieo mầm, chăm sóc, biết khen ngợi đúng lúc và góp ý đúng cách. Nhưng cũng có những nơi khô cằn – nơi bạn không chỉ phải chiến đấu với công việc mà còn chịu đựng những viên sỏi to mang tên: áp lực, sự phân biệt, sự coi thường, hay những lời nói vô tình làm tổn thương.
Bạn có đang bới nhầm mảnh đất không?
Đôi khi, chúng ta nhẫn nại quá lâu ở một nơi không dành cho mình, chỉ vì sợ thay đổi, sợ bắt đầu lại, hay đơn giản là nghĩ: “Ở đâu mà chẳng vậy.” Nhưng thực tế thì không phải mọi mảnh đất đều như nhau. Và không phải con gà nào cũng chỉ nên cúi đầu mổ đất cả đời.
Có những chú gà thông minh hơn. Chúng không cố chấp ở lại một mảnh đất đã bị khai thác cạn kiệt. Chúng quan sát xung quanh, lắng nghe bản năng, và... di chuyển. Chúng tìm một mảnh đất mới – nơi ít sỏi đá hơn, nhiều dinh dưỡng hơn, hoặc nơi chúng có thể cùng nhau hợp tác, chia sẻ thức ăn, cùng nhau sống tốt hơn.
Hành trình đi làm không chỉ là kiếm ăn. Mà là để sống đúng nghĩa.
Chúng ta sinh ra không chỉ để tồn tại. Không phải chỉ để "mổ được vài hạt ngô mỗi ngày" là đủ. Chúng ta cần được phát triển, được ghi nhận, được trưởng thành. Một mảnh đất tốt không chỉ là nơi có nhiều thức ăn, mà còn là nơi bạn được là chính mình – không sợ hãi, không gồng mình, không mang mặt nạ.
Có thể bạn đang ở một nơi khiến bạn thấy cạn kiệt năng lượng, mỗi sáng thức dậy là một lần vật lộn. Vậy thì, hãy lùi lại một chút. Hỏi chính mình: "Mảnh đất này có còn phù hợp với mình không?"
Nếu câu trả lời là "không", đừng sợ. Có rất nhiều mảnh đất khác ngoài kia – có thể chưa hoàn hảo, nhưng biết đâu là nơi bạn có thể lớn lên.
Câu chuyện về con gà và mảnh đất không chỉ là một phép ẩn dụ. Nó là hình ảnh gần gũi, chân thật về chính chúng ta – những con người đang nỗ lực mỗi ngày giữa dòng đời vội vã. Nhưng đừng để bản thân trở thành một chú gà lặng lẽ mổ mãi trên mảnh đất không còn gì để cho.
Hãy dũng cảm. Hãy tin vào giá trị của mình. Và nếu cần, hãy tìm một mảnh đất khác – nơi bạn có thể sống trọn vẹn hơn, an yên hơn, và... no đủ cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Bởi vì, trong hành trình đi tìm thức ăn... điều quý giá nhất không chỉ là thức ăn, mà là mình có đang sống đúng nơi hay không.
Nếu bạn thấy mình trong câu chuyện này, hãy chia sẻ bài viết. Biết đâu có ai đó cũng đang cần một lý do để bước ra khỏi mảnh đất cũ...